Mở hai bàn tay trước mắt, thật mừng thấy nó vẫn còn đây vẹn nguyên lành lặn. Qua hai bàn tay này biết bao lưỡi cuốc đã mòn, lưỡi bay đã vẹt; biết bao chiếc dao đã cùn, chiếc rìu đã mẻ; biết bao kìm búa cưa đục đã qua... Cũng biết bao phấn bảng giấy mưc hao mòn qua hai bàn tay ấy.
Xòe mở hai bàn tay, dẫu trên ấy không có gì nhưng chỉ cần thấy nó vẫn còn đây qua bao tháng năm thăng trầm là cũng đã vui rồi. Càng vui hơn thấy chúng vẫn hồng hào mềm mại và nóng ấm.
Xin cảm ơn trời đất, xin cảm ơn đời, xin cảm ơn mẹ cha đã cho con hiện diện trong đời với hai bàn tay vừa đủ để tự nuôi thân và làm tròn bổn phận của mình.
18/4/2025