Về chốn xưa
Có ai đó mình đành tránh mặt
Dẫu rằng mình chẳng làm gì
Nhưng mà thôi
Đừng để hắn thêm một lần hằn học
Về chốn xưa
Có kẻ khẽ khàng thưa thốt
Hậu sinh không biết
Chuyện ngày xưa cha chú ra sao
Về lại chốn xưa
Lòng bỗng nghẹn ngào
Ai đó ôm lấy mình mà khóc
Rồi lau nước mắt
Nhìn nhau bạc tóc mà vui
Lặn lội tha phương già nửa cuộc đời
Có được mấy lần trở về chốn cũ
Nên chi mong lành tránh dữ
Men bờ dâu bể mà đi
28/7/2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét