ĐƯỜNG XA
Đường xa bước đi lặng lẽ
có ai nâng nhẹ bàn chân
chợt vui biết là đất mẹ
thương ta một kiếp phong trần
Dừng chân phút giây bên suối
lắng nghe tiếng đời dần trôi
đục trong khi đầy khi cạn
khi mưa khi gió tơi bời
Ngồi bên gốc cây hòn đá
bỗng nhiên thấy đời tự do
một mai về cùng cát bụi
thênh thênh một cõi vô bờ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét