1953 Francis Henry Compton Crick tìm ra cấu trúc ADN. Từ bấy đến nay đã có biết bao nhiêu thành tưu y- sinh học được phát triển nhờ phát kiến này. Nhưng cũng hơn 70 năm qua vẫn còn lơ lửng hai câu hỏi chưa ai trả lời được:
1. Ai thiết kế nên mã ADN? Không chỉ cho con người mà cho mọi sinh linh đến cả cỏ cây và những virut bé nhỏ?
2. Bằng cách nào để từ mã/ bản thiết kế ADN có thể xây dựng / hình thành nên cơ thể sống? Ai đã đọc hiểu và ai đã xây dựng nên cơ thể sống từ bản mã ADN này?
Không một cá thể bố mẹ nào làm được việc đó bằng chính ý thức của mình, mà phải có một trí tuệ siêu việt nào đó ẩn sâu trong vô thức luôn đồng hành và giúp đỡ.
Trí tuệ siêu việt ấy ở đâu?
Tôi nghĩ là ở MỊN.
*Khi chúng ta còn sống và đang tỉnh thức, chúng ta cũng không thể nào biết ADN đang điều hành cơ thể và cả trí não của ta bằng cách gì? Tim, phổi, gan, thận... đang vận hành, đang hoạt động theo một chương trình nào đó ngoài ý muốn và nhận thức của chúng ta. 75000 tỉ tế bào trong cơ thể đang phân chia, thay thế, và chết đi mà chúng ta chẳng hay biết gì. Chỉ có ADN đang lặng lẽ điều hành công việc đó. Vậy cơ thể này là của ta hay của ADN? Mà ADN không phải do ta tạo ra? Vậy ta là ai?
*Xoắn kép ADN dù phức tạp tới đâu thì cũng chỉ là phần thô, cũng như một pho sách dày cộp với những con chữ. Giá trị của nó không phải ở phần thô, không phải ở giấy mực và các con chữ, mà là ở phần mịn, là ở ý nghĩa của câu chữ, là ở ý nghĩa của thông tin mà nó cất giữ. Chúng ta có thể đọc hiểu một cuốn sách, nhưng tiếc thay, chúng ta không thể đọc hiểu ADN. Thế thì phải có ai đó đọc hiểu và điều hành thực thi nó?
Tôi nghĩ, người làm được điều đó không phải là cái tôi da thịt này mà là một cái tôi khác, âm thầm lặng lẽ trong cõi MỊN.
* Không chỉ khi ta còn sống và tỉnh thức, ADN điều hành mọi việc trong vô thức mà cả khi cái cơ thể vật lí này tan rã rồi thì ADN vẫn còn đó vẹn nguyên cấu trúc, nghĩa là cuốn sách vẫn còn đó với tất cả các câu chữ và ý nghĩa của nó. Có thể, kể cả khi cuốn sách không còn, câu chữ không còn, nhưng giá trị thông tin của cuốn sách vẫn còn(*). Vây thì, phải chăng cái tôi MỊN vẫn còn.
Mịn luôn ở đây- lặng lẽ vô hình mà huyền diệu bên chúng ta và trong chúng ta; Cái tôi mịn cũng đang ở đây, một lần và mãi mãi.
12/1/2025
(*) Như tuyên ngôn "Nam quốc sơn hà Nam Đế cư", dẫu bút tích xưa có thể không còn nhưng ý nghĩa của tuyên ngôn đó mãi còn trong tâm hồn Việt, và mãi âm vang trên non sông Việt.