Thứ Bảy, 9 tháng 6, 2012

LỐI CỎ NON TƠ

lối cỏ non tơ chân trần dẫm nhẹ
sương đẫm bàn chân dấu nhòe lối bé
gió bấc cắt da thương bàn chân nhỏ
may còn ngọn cỏ nương bàn chân con

lối cỏ non tơ đi về vạn nẻo
xanh rợn chân trời bình yên lặng lẽ
mỗi lúc chồn chân con nằm lên cỏ
đất mẹ vỗ về nhẹ nhàng nâng đỡ 

một sớm mùa đông con rời quê mẹ
lối nhỏ mờ dần gập ghềnh đá sỏi
rồi con đi mãi vào cõi mung lung
bạc đầu về lại đường xưa ngập ngừng

đâu rồi lối nhỏ ngọn cỏ non tơ
đâu rồi dấu cũ đâu rồi tuổi thơ 
bước chân lỡ nhịp bê tông dặm dài
giật mình như thể lạc về quê ai
9/6/2012

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét