Thứ Bảy, 18 tháng 8, 2012

ĐẤT LÀNH SAO CHIM KHÔNG ĐẬU

      Cha con tôi đi gần bốn ngàn cây số mà không mấy khi thấy cánh chim trời. Thỉnh thoảng có gặp vài con chúc mào, có thể gặp đôi cu gáy nhưng ở quá xa, máy ảnh của tôi không ghi lại được. Còn thì không có một bóng quạ, một cánh diều. Có vẻ như sáo cũng hiếm, vẹt càng hiếm hơn, sáo sậu cũng chẳng thấy con nào. Cu xanh, cu kỳ không còn nữa. Hình như  còn đôi chú cà cưởng, nhưng mà ác là đã mất, tu hú cũng chẳng còn. Vàng anh cũng không thấy nữa. Chim phượng hoàng đất, chim trôi bè thì chắc là không bao giờ gặp lại...
    Đã biết từ hồi Mỹ ném bom miền bắc thì quạ bỏ đi dần. Nhưng hòa bình đã mấy mươi năm sao quạ không quay lại. Còn diều thì sau chiến tranh vẫn còn, nay sao cũng bay đâu mất.
    Nhớ lại mấy câu đồng dao thuộc từ thuở nhỏ: 
 Cà cưởng là dượng cu cu/ Cu cu là du ác là/ Ác là là cha cà cưởng... mà thấy nao lòng. Chim không còn thì câu đồng dao rồi cũng mất. Giá như còn đâu đó trong vài trang sách thì hậu sinh đọc lên làm sao hiểu được. Xót thay!
    Và đây, mấy hình tình cờ chụp được:

  





    
Không chỉ có chim mà một chú vượn bạc má còn non cũng bị nhốt trong lồng:
























    Mới hay,  đất lành sao chim không đậu.
    Có thể lý do không chỉ như vầy. Nghĩ nữa đi rồi sẽ có câu trả lời, may ra đầy đủ
hơn chăng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét