Ở đời ai cũng mưu cầu hạnh phúc. Hạnh phúc là khi tổng niềm vui (+) lớn hơn hoặc bằng trị tuyệt đối của tổng nỗi buồn (-) trong chuỗi cảm xúc của đời người. Nhưng mà đời là bể khổ, thành ra tổng của hai thứ ấy chẳng mấy khi dương (+), mà ngược lại, hết thảy là âm (-).
Biết là âm, nên người tỉnh thức không truy cầu cảm xúc mà ngược lai, phải tiết chế cảm xúc, trì kiến tu tập để cho cái tổng cảm xúc- nếu có- về không. Về được tới không đã là hạnh phúc tột cùng rồi. Là tới Niết Bàn.
A Di Đà Phật
22/9/2022
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét