Thứ Bảy, 16 tháng 12, 2017

TỪ VŨ TRỤ LOẢNG NGHĨ VỀ MỊN

      Vật chất thô, kể cả sóng và hạt, kể cả phản hạt, trong vũ trụ loãng tới mức 10 mũ âm 60. Vậy thì giữa sáu chục con số không ấy sẽ là cái gì?  Không là gì? không có gì cả? Hay là ở đấy có vật chất tối? có năng lượng tối? hay là ê-te? Vật chất tối và ê-te là thô hay mịn? Chắc là thô...
     Vậy mịn ở đâu? Mịn có lấp đầy hay mịn chỉ nhúng và bao quanh thô? Nhưng thô là sóng thì nhúng thế nào? Chỉ có thể nhúng khi mịn lấp đầy vũ trụ!. 
      Mịn, không nhìn thấy, không nghe được, không có nghĩa là không tồn tại. Tinh thần, ý thức, tình cảm... không nhìn thấy được, không có nghĩa là không có. Luật nhân quả, lưới trời lồng lộng , không chạm được, không phải là không linh ứng. Vậy thì tất cả những điều đó tồn tại ở đâu, nương náu, lưu giữ nơi nào, và truyền dẫn tới đâu?
     Vũ trụ loảng đến vậy thì do đâu mà có một hạt cát, do đâu có có ADN, do đâu có một sinh linh, một cuộc đời, một số phận, rộng hơn nữa- một thiên hà? Phải có một sức mạnh, một trí tuệ sắp đặt, thiết kế, kiến trúc thì mới có thể có được. Sức mạnh , trí tuệ ấy ở đâu. Tôi nghĩ là ở vật chất mịn.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét