Thứ Tư, 1 tháng 6, 2022

BẢN NĂNG NHẬN BIẾT

            Hôm qua ra ngoài tôi thấy bà con phơi moi ngay dưới lòng đường. Lạ là không thấy con ruồi con nhặng nào bâu. Sáng nay ra còn thấy vụn moi và những cái đầu tôm rụng ra được gom lại còn y nguyên ở mặt đường. Càng lạ là không thấy một con kiến nào, và chắc đêm qua cũng chẳng có con chuột nào ăn. Với moi khô mà còn như thế thì tôm, cá, mực khô còn tẩm hóa chất chống chuột bọ ruồi nhặng kiến gián tới mức nào.

      Điều này làm tôi nhớ lại hơn hai mươi năm trước, xóm nhỏ chúng tôi tổ chức trung thu cho các cháu ở khoảng sân chung. Sáng ra quét sân thấy vẫn còn nguyên những mẩu bánh quy các cháu làm rơi đêm qua. Thì ra chuột không ăn bánh quy, chứ chuột ở chỗ tôi đâu có ít.

     Ngược lên, hồi nhà tôi mở quán nước mía có bán theo cả thuốc lá, côca, nước ngọt. Hôm ấy vị khách uống dở cốc côca thì bắt được xe nên vội đi luôn. Tôi mang cốc côca thừa đổ vào tổ kiến lửa dưới gốc cây nơi thường gom bã mía. Hôm sau coi lại không còn bóng dáng một chú kiến nào. Biết vậy, nhà tôi dẹp luôn quán nước.

     Nghĩ miên man ra thì đâu đâu cũng thấy thuốc trừ sâu trong mọi loại rau quả. Lại thêm cả thuốc diệt cỏ. Lại thuốc kháng sinh, thuốc tăng trọng, tạo nac tồn dư trong thịt các loại vật nuôi, thuốc bảo quản, thuốc kích thích hormone trong sữa ... Ôi! Càng nghĩ càng kinh. 

     Chuột bọ, sâu kiến, ruồi nhặng biết độc thì tránh. Còn con người không đủ tinh tế để nhận biết chất độc, nên khuất mắt vẫn dùng; Những người trong cuộc dù biết thì vẫn phun vẫn tẩm vào cái ăn cái uống của đồng loại và của chính mình. Vậy, để rõ bản năng nhận biết và tính năng đạo đức của con người ở cấp độ nào?

       Một khi đã như thế, thì dẫu có trăm gờ (G), ngàn chấm (.) cũng chẳng có ích gì.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét