Thứ Sáu, 8 tháng 7, 2011

NHỚ VĂN CAO

                                                                                             
 
.

 
Có những lúc
Khóc không thành tiếng
Cười không hé môi
Hơn hai mươi năm không hát một lời
        Bàn tay gầy như lũa

Nâng chén rượu soi vào quá khứ
Nào đâu hình bóng Trương Chi

Mơ một ngày lớp lớp quân đi
Trùng trùng như sóng

Nhớ một thời sông Lô
Ầm vang tiếng súng

Qua dần đi một thời
Nửa mặt che nửa miệng đắng

Để đến một ngày
Mùa xuân theo én về…

Rồi một sớm vui
Nghe tiếng chuông nhà thờ gọi
Đặt chén rượu xuống bàn
Chống gậy ngược dòng suối
Người về với chốn thiên thai.
                                           2004

*****
Còn vài hôm nữa là tới ngày Văn Cao về cõi thiên thai (10-7), xin lên trang bài thơ này như một nén tâm hương.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét