Năm hai ngàn lẻ tư
Mặt đất vắng một bóng người đi như bổ củi
Đời như thể càng thêm hối hả
Bạn bè vắng một tiếng thơ
Vắng một tiếng cười tở mở
Đời như thể càng ầm ào thêm nữa
Nơi đâu dấu lặng tâm tình
Nhớ Mùi
Ngước nhìn cao xanh
Hình như có giọt nước mắt
Bốc hơi lên trời
Làm mây ngũ sắc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét