Những
gốc đa cổ thụ trên bốn hướng vào làng
Giờ
không còn nữa
Con
đường thụt hố chân trâu giờ thì đổ nhựa
Thượng
nguồn rừng xanh không còn
Dòng
sông chảy qua làng đã cạn
Còn
tôi thì cũng đã già
Và
em cũng đã lên bà…
Vui
ư, buồn ư – thật không biết nữa
Nhiều
khi nhớ làng
Nhớ
rú nhớ cồn
Nhớ đồng nhớ bại
Lắm
lúc thèm được bơi được lặn
Bắt con tôm con cá bống chân cầu
Thèm
được cưỡi lưng trâu
Nằm
dưới gốc đa ngửa mặt lên trời chim hót
Thèm được ăn con dam con ốc
Vùi
trong tro bếp lửa đầu truông…
Bao
nhiêu năm tha phương
Nhớ
làng mà không về được
Mảnh
đất cha ông vào tay người khác
Anh em bà con rời làng đi hết
Thế
rồi có hôm mong ước
Như
xưa mà trở về làng
Rồi có một ngày về được
Đúng
là làng của mình đây
Nhìn
quanh cay cay mí mắt
Vườn xưa có phải nơi này…
(Mượn hình ảnh cây đa của Doãn Trần, Xin cảm ơn)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét