Mấy tuần trước tôi vừa vừa lặng lẽ cày cuốc một mình vừa nhẩm trong đầu vừa thầm hát, rồi hình thành một khúc ca. Khúc ca ấy lấy cảm hứng từ Trịnh để thêm nhớ Trịnh. Ca từ của bài đó là:
Về thôi- về nơi cuối trời
Dừng bước chân vô thường
Nhường lối ai đi trên đường
Đừng trách anh ngậm ngùi
Không thức ru em trọn đời
Ngoài kia mưa vẫn còn rơi- gió vẫn còn lay
Có ai ngập ngừng như đang lắng nghe tiếng đàn
Ru người ở trọ trần gian...
Như đang lắng nghe tiếng đàn
Tiếng đàn
Thời gian
Ngừng trôi
Ngừng... trôi...
Nay vào mạng mới nhận ra nhiều nơi đã tổ chức những buổi ca nhạc về Trịnh nhân ngày Trịnh về cõi Phật. Mở sổ tay ra, trong ấy tôi còn ghi TCS từ giã cõi đời 12h45 ngày 1/4/2001. Thì ra trong mấy ngày này tôi nhớ Trịnh là vì vậy. Có lẽ do công việc mải mê mà tôi không nhận ra được đó thôi.
Nhiều lúc tôi những muốn viết tiếp lời ca nhưng đành tạm dừng ở đó, chờ khi...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét