Thứ Bảy, 12 tháng 5, 2012

RCYT: 28. PHÀ HOÒNG PU QUÁI

      Những "năm tám mươi gạo cũng tám mươi..." thời tiết sao mà khắc nghiệt. Đầu vụ chiêm rét đậm kéo dài, mạ gieo mấy lần đều hỏng, đến hết cả giống. Khi cây mạ cắm được xuống đồng thì trời lại hạn. Bà con mong mưa, mong tiếng sấm đầu mùa. Nhưng năm nay sấm lại ra Pu Kẹp. "Phà hoòng Pu Kẹp xẹp toóng đà tái" nghĩa là sấm ta Pu Kẹp thì đói đến chết. Tiếng sấm ấy yếu quá, cơn mưa cũng nhẹ quá, không làm dịu được cơn khát. Trong khi đó gió Lào lại về sớm. Ngoài chợ giá gạo lại tăng. Nhà nước phải nhập bo bo về làm lương thực cho công nhân viên chức.
       Nhưng rồi trời có mắt, đoái thương đến dân, chuyển sấm ra Pu Quái. Trời vẫn nắng nhưng đã có nhiều mưa. Mưa cho hết hạn, mưa cho mầu mỡ đất đai, mưa mát lòng mát dạ. Thì ra sấm động Pu Kẹp hồi nọ chỉ là sấm giả, sấm động Pu Quái lần này mới là sấm thật. Sấm thật cho mưa thật. Cây lúa chiêm  nghe tiếng sấm mà phất cờ, người dân cũng phất cờ trong bụng. "Phà hoòng Pu Quái hái khâu". Đúng như dân gian thường nói: sấm ra Pu Quái thóc thừa đem bán, mới khoái làm sao!
                                                                             1984

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét