Thứ Bảy, 19 tháng 3, 2011

Chúng ta đã từng như thế

       Nước Nhật đã chịu đựng một cách kiên cường cả tuần nay thảm họa động đất và sóng thần với sức tàn phá kinh hoàng. Nước Nhật đã chứng tỏ cho cả thế giới phải cảm kích và kính phục. Những người Trung hoa phải thừa nhận rằng dù bao lâu nữa họ cũng không thể sánh bằng người Nhật. Người Việt mình vào thời điểm này cũng tự thấy xấu hổ khi soi vào nước Nhật. Nhưng vào một thời điểm khác, một hoàn cảnh khác, chúng ta đã từng ngẩng cao đầu mà tự hào rằng chúng ta cũng có đủ ý chí nghị lực và lòng tự trọng.
       Chúng ta đã từng trải qua những tháng năm gian khổ, thiếu ăn thiếu mặc, nhưng không hề có người ăn xin, không có kẻ trộm cắp. Chúng ta cũng đã từng xếp hàng, cũng nề nếp trật tự, cũng nhường nhịn xẻ chia. Thậm chí chúng ta chỉ cần dùng viên gạch vỡ cũng đủ để xếp hàng lần lượt và tuần tự. Chúng ta cũng đã từng cắn răng chịu đựng bao đau thương mất mát, không kêu gào, không bật khóc. Và nhờ sức chịu đựng kiên cường, sự bền bỉ nhẫn nại ghê gớm đó, với một tình thương yêu đồng bào đồng chí và một lòng yêu nước nồng nàn mà chúng ta đã chiến thắng hai đế quốc to.
       Sau bao năm hòa bình chúng ta đã làm được nhiều thứ. Dân ta đã không còn đói rách như xưa. Chúng ta cũng đã thôi không phải xếp hàng chờ mua nhu yếu phẩm, và chúng ta còn làm được nhiều điều hơn thế. Nhưng chúng ta cũng đã đánh mất đi không ít những điều mà ngày xưa chính đó là những cái mà cả thế giới phải kính trọng và ngưỡng mộ chúng ta. Bây giờ chúng ta chen lấn nhau từng bước trên đường, từng tấc trong ngõ, kẻ hèn thì trộm cắp, kẻ mạnh thì cướp bóc, kẻ quyền thế thì đục khoét tham nhũng.
         Sông núi vẫn là sông núi ấy, con người thì vẫn là con người ấy, đảng vẫn là đảng ấy mà sao ngày xưa khác, ngày nay khác xa nhau. Hay là sông núi không còn là sông núi ấy, nhân dân không còn là nhân dân ấy, hay đảng không còn là đảng ấy.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét