mùa xuân xưa anh đưa em sang cầu
em ở lại miền quan họ
chúng mình tạm cách xa nhau
vọng suốt đường dài anh đi
gia diết hơn ngàn tiếng gọi
người ơi người ở đừng về
chấp chới cánh cò bên tỉnh bên mê
thao thức những đêm trăng tà
chênh chếch nhòm qua khung cửa
gió đưa cành trúc la đà
lại quặn lòng thương em xa
em ở bên dòng sông Thương
anh ở cuối trời để nhớ
chiều chiều ra ngõ mà trông
em về cho thỏa nhớ mong
ngày xưa đưa em sang cầu
em ở lại miền quan họ
hẹn một ngày về bên nhau
miếng trầu với lại quả cau
1987
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét