Chủ Nhật, 20 tháng 3, 2011

ĐI NGANG QUA BA VÌ, LẠ THẬT

      Hôm qua đi ngang qua Ba vì, gặp chàng kỹ sư khai thác mỏ đá ở Hòa sơn, tôi vui chân theo một chặng. Gặp một cái hố đào sâu ngay chân tường căn nhà để hoang không người ở, hỏi ra người ta cho hay là hố đào vàng. Ngạc nhiên quá đỗi, hỏi tiếp vài người nữa thì được nghe nói người ta đã đào vàng ở vùng này từ những năm cuối thập kỷ 80 của thế kỷ trước. Ngày ấy còn đào thủ công. Sang thập kỷ 90 thì đào với quy mô rộng khắp. Người ta nói được nhiều vàng lắm, còn nói Hòa Sơn là cả một mỏ vàng. Lại nghe nói trong núi người ta đào giếng sâu xuống hàng chục thước, rồi đào hầm ngang mà cõng quặng ra, dùng máy nghiền, lọc thủy ngân, mà lấy vàng. Lại còn nghe nói có cả một cái hang gọi là hang Trung quốc sâu hun hút không nhớ chính xác có từ ngày nào, hiện vẫn còn trong núi. Chẳng biết sự thực bao nhiêu phần trăm, nhưng người ta nói, người ta chỉ chỗ này chỗ kia đã từng là hầm là hố đào vàng, chổ này có cục vàng bằng ngón tay cái, chỗ kia có thỏi vàng đúc bằng viên gạch lục, nghe mà choáng.
    Lại thêm cái tin mới nhất cách đây mấy ngày rằng có công ty Bình minh gì đang khai thác vàng với quy mô công nghiệp ở vườn quốc gia Ba vì càng làm cho tôi tin thêm lời dân Hòa sơn nói.
    Về nhà nghĩ lại thấy dân mình chỉ cố giữ cố quản những cái con con, còn cái lớn như rừng Trường sơn, như núi Ba vì, như dầu khí ngoài khơi... thì không có ai, không có bộ ngành nào quản cả. Lạ thật!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét