Thứ Ba, 30 tháng 11, 2021

THƠ TẶNG BẠN LÀM THIẾC

     * Ngược lên bù Kẽm Phăng tôi bắt kịp anh Nhuận trưởng đoàn thăm dò mỏ thiếc Tri lễ. Chúng tôi dừng chân ngồi nghỉ trên tảng đá ven đường. Hôm sau về tôi viết được mấy dòng tặng anh:

Duyên nợ một đời anh với thiếc

Niềm vui xen lẫn nỗi gian truân

Để đến một chiều trong lẻ chiếc

Trên đèo ngơ ngẩn nhớ giai nhân 


      * Lần khác, mấy năm sau tôi về Vinh vào xưởng luyện thiếc Nghệ an, gặp được chú Long. Chỉ một lần tiếp xúc ngắn ngủi mà sao thấy thân tình. Rồi tôi viết được mấy dòng tặng chú:

Một mừng con gái giống cha

Hai mừng đoạt giải nhất nhà đẹp trai

Ba mừng bố vợ tương lai

Bốn mừng cháu ngoại một mai cháu mình.

     * Kể ra mình cũng có duyên với người làm thiếc, sau rồi cũng có duyên với thiếc, nhưng mà chỉ là với phế thải của nó. Từ những thứ xỉ, tưởng như đổ bỏ của quy trình luyện thiếc, lại chắt lọc được Sn kim loại, dù không nhiều, nhưng với tôi chừng ấy cũng là đủ. 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét