Thứ Tư, 1 tháng 12, 2021

RCYT: 08. CHUYẾN ĐI THĂM RỪNG QUẾ MUỘN MÀNG

        Biết là quả quế đã chín nhưng vì quá bận tôi đành bỏ lỡ dịp may mỗi năm mới có một lần.

     Khi tôi dành được thời gian vào rừng thì quả quế đã chín rụng hết rồi. Lâm trường cuốc dọn sạch cỏ dưới mỗi gốc quế để thu nhặt hạt quế rụng. Đó là dấu hiệu đáng mừng. Nghĩa là mai kia ta sẽ có nhiều quế hơn, nhiều lô, nhiều khoảnh rừng quế hơn nữa. Nghĩa là ta sẽ giàu có hơn lên...

     Tôi đi trong rừng quế để mà mơ tưởng nhiều hơn là để săn bắn. Có khoảnh bốn năm chục héc ta quế đang độ tròn đầy, đường kính thân chừng hai tấc và lớp vỏ đang dày thêm tích tụ tinh dầu vào nhục. Cả khu rừng khép tán tầng tầng lá biếc. Tôi ngợp trong hương thơm, trong tinh dầu, trong của cải thầm lặng, trong sự giàu có một mai của mảnh đất tôi hằng yêu mến. Tôi như thấm một chất men siêu khiết chưa từng thấy. Tôi muốn hát lên, nhưng mà lại muốn lặng thinh tôn trọng chất nhựa chuyển dịch dần trong thớ gỗ, tôn trọng đôi cu xanh đất đang bên nhau tìm nhặt những quả quế cuối cùng, và tôn trọng cả những con chim bạc đầu lẻ loi sót lại quên đường về xứ sở.

      Cả một đàn cu kỳ béo núc lẹ bay trong tán lá. Chúng sà xuống tìm những quả quế hiếm hoi còn lại. Chúng cảnh giác với tôi và có vẻ như  đã có nhiều người bắn chúng. Tôi đứng tựa mình vào gốc quế thầm nhủ: - chúng mày cứ kiêm ăn đi, hôm nay ta giàu có lắm rồi...

     Một chiếc lá vàng từ trên đầu tôi rơi nghiêng nghiêng xuống. Tôi nhìn theo lơ đãng như mọi người lơ đãng nhìn chiếc lá vàng rơi. Nó rơi vào thân một cây quế khác, bám vào đó. Và, lạ lùng biết bao, nó thu nhỏ lại rồi bò ngược lên trên ngọn. Tôi nhận ra một con thằn lằn bay. Nó bò lên cao rồi từ đó nó lại buông mình bay là là sang một cây quế khác.

      Sóc bay, chồn bay thì tôi đã từng gặp nhưng đây là lần đầu tiên tôi thấy thằn lằn bay. Và chỉ cần chừng ấy đã là quá đủ cho tôi trong chuyến đi thăm rừng quế muộn màng.

1984

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét