Thứ Tư, 6 tháng 4, 2011

CHÍNH TRỊ VÀ QUYỀN LỢI

       Chính trị suy cho cùng là quyền lợi. Quyền lợi thuộc về toàn dân thì dân ủng hộ chính trị. Quyền lợi thuộc về phe nhóm thì dân không tin vào chính trị ấy nữa, đừng nói là ủng hộ. Mất hay được lòng tin phụ thuộc vào chính trị ấy đưa lại quyền lợi cho ai.
      Cũng có khi chính trị dùng thủ đoạn. Nói vậy nhưng không phải vậy. Ban đầu có thể mỵ dân nhưng lâu dài thì không thể. Để có chính trị dài lâu thì cần có chiến lược từng bước cải thiện lợi ích của toàn dân mà cốt lõi là của nhân dân lao động. Lợi ích ấy không chỉ ở cơm ăn áo mặc, mà còn ở học hành, ở tự do, ở mưu cầu hạnh phúc. Trong tự do thì trước hết là tự do tư tưởng. Tư tưởng không thông bình tông cũng nặng, đã thế thì lấy đâu ra sức lực, trí lực thực thi những sự nghiệp lớn.
      Chính trị, thực ra là không phải để trị ai cả, mà là để xây dựng một tương lai tốt đẹp hơn.  Cái chỗ để trị, nếu có vào một lúc, một nơi nào đó, không phải là cái công việc cơ bản của chính trị. Còn nếu ở đâu cũng nghĩ tới trị cả, hoặc vì nhóm lợi ích mà trị  thì không còn là chính trị nữa. Khi đó chính trị biến thành tà trị.
      Cũng có khi ta cho rằng hễ trị hết kẻ xấu ắt là còn toàn người tốt. Cuộc đấu  một mất một còn giữa đỏ và đen kết thúc, thắng lợi thuộc về bên đỏ, thì đen sẽ không còn. Thực ra không phải vậy. Trong lòng anh đỏ có một chút đen và trong lòng anh đen có một chút đỏ, như là thái cực đồ. Một khi phần đen không còn thì phần đỏ nở ra, loảng đi, chỉ đỏ lờ nhờ. Khi đó cái chút đen trong lòng anh đỏ cũng nở theo ra, có thể còn nguy hơn anh đen đã mất, vì nó là cái đen tận sâu thẳm trong lòng cái đỏ.  Vì nó ở sâu trong lòng nên xóa đi không được, khi đó nó lại bành trướng dần thành mảng đen mới trong thái cực đồ.
       Chính trị, suy cho cùng là quyền lợi. Hài hòa các lợi ích thì chính trị sẽ bền. Chính trị cũng là khoa học, cũng là triết học. Cái lõi triết học của chính trị không phải là mâu thuẩn đối kháng một mất một còn mà là sự cân bằng giữa các lực lượng, sự hài hòa giữa các lợi ích song song tồn tại của mọi giai tầng, mọi người dân, như vạn vật trong vũ trụ, như mọi sinh linh trong trời đất. Thuận theo đạo trời mà định ra đạo người. Người làm chính trị vận đạo người thành luật lệ. Người sống theo luật là đi theo con đường dễ thấy của đạo. Đạo có âm dương, có ngày đêm, có nam nữ, có đỏ đen.... Khắc mà không diệt. Nếu khéo kết hợp thì còn nẩy nở sinh sôi, phong phú muôn màu.
                                                                       7/4/2011

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét