cuối ghềnh đá san hô
kiếm con cua con ốc
lầm lũi ai đi mò
bóng chìm vào chạng vạng
tím thẫm cơn sóng xao
biết con còng con rạm
lẫn trốn hốc hang nào
nghĩ thương cho chúng mày
biết phận hèn ẩn trốn
tận góc bể chân mây
mà cũng không yên ổn
càng nghĩ ta càng hận
thói yên hàn trong ta
nương sơn cùng thủy tận
ẩn nép vào bao la
tránh đừng làm hại ai
mong sao đừng ai hại
thế mà rồi ta lại
hại chúng mày
thương ôi!
1989
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét