Sau hai mươi năm mới lại trở về với Huế. Cả hai lần về Huế, một lần trước tết và lần này cách nay mấy bữa, đều mưa. Trước tết, viếng mộ Ba, Mạ và Chị xong thì mưa. Lần này, viếng mộ trong mưa. Đi thăm bạn cũng trong mưa. Uống cà phê cùng mưa. Ăn chén cơm hến bên đường Hàn Mạc Tử chan mưa. Ngắm nhà rường và vườn cây Huế nhòe mưa. Nhìn dòng Hương lững lờ trôi dưới mưa...
Chả trách khi xưa Nguyễn Bính từng viết "đất Huế dầm mưa mấy tháng tròn...". Và chưa xa, cũng có người viết "nỗi niềm chi rứa Huế ơi/ mà mưa xối xả trắng trời Thừa thiên..."
Tôi về Huế mưa, nhưng không phải mưa dầm, cũng không phải mưa xối xả, chỉ là mưa tí tách, mưa đủ ướt, đủ bịn rịn, đủ day dứt trong lòng, đủ để ngồi lại tĩnh tâm...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét