Võ Quang Luân
Thứ Hai, 10 tháng 10, 2011
LẲNG LẶNG ĐI TÌM
Mang mang lồng lộng
Mà không một lời
Là đạo của trời
Theo ngón tay
Mà thấy được trăng
Là đạo của Phật
Lặng lẽ rơi
Giọt nước mắt vào tim
Là đạo của em
Còn tôi học dần lặng im
Lặng im đi tìm
Đạo của riêng mình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bài đăng Mới hơn
Bài đăng Cũ hơn
Trang chủ
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét