Thứ Hai, 24 tháng 10, 2011

MỘT CHUYẾN VỀ NGHỆ

Đêm thứ năm đón xe ở bùng binh Khuất Duy Tiến – Nguyễn Trãi. Trong đêm mà vẫn thấy bụi, ghê gớm là bụi từ mặt đường bốc lên cuồn cuộn. Xe chạy không ngừng, xe to xe nhỏ xe nặng xe nhẹ đủ loại đủ cỡ ngắn dài siêu dài, siêu trường siêu trọng. 
Lên được xe rồi thì ngủ lịm đi, tờ mờ sáng đã tới Vinh. Vinh lặng lẽ, yên bình, sạch sẽ và se se lạnh. Đường phố rộng, vỉa hè càng thênh thang, những hàng cây chưa thật to cao nhưng đã xòe rợp tán. Người vắng, xe ít, không hề có bụi.
Ghé quán cháo lươn bên đường. Về Nghệ không thể không ăn cháo lươn, nhưng lần này thì thấy toàn lươn chứ không còn cháo. Thì ăn cùng bánh mỳ vậy. Người ta gọi là xúp lươn, nghe lạ nhưng mà ăn cũng được.
Ngược lên cầu Đước, xe chạy ngang qua chỗ ngày xưa là nhà thờ Cầu Rầm. Giờ không còn nhà thờ nữa, trục đường chạy thẳng vào nền nhà thờ xưa, ra tới sát bờ hồ lớn cửa nam, rồi rẽ phải, lại rẽ trái qua chùa Sư Nữ mà lên cầu Đước.
Nhớ khi xưa còn nhỏ, đến Phật đản thì ba đưa mình lên chùa, vãn cảnh và nghe sư bà thuyết pháp; Nô en thì ba đưa lên nhà thờ Cầu Rầm, chỉ đứng ngoài thôi, ngắm cảnh hang đá, nơi Đức Chúa ra đời. Ngày ấy Vinh là thượng Cầu Rầm hạ Bến Thủy. Tiếng chuông nhà thờ vang lên cả thành phố đều nghe.
     Trưa ăn cơm ở Hưng Dũng, có nhiều món lạ, rồi về thăm anh chị ở Bến Thủy, lại đón xe buýt ra Cửa Lò. Cửa Lò vắng lặng, sạch sẽ tinh tươm. Sóng nhẹ nhưng không muốn tắm vì  lạnh. Có vài ba chiếc xe chạy bằng điện lòng vòng đón khách. Chẳng thấy có ai trên xe.

Đêm xuống. Cửa Lò đèn điện rực sáng. Trên đường, trên quảng trường trung tâm không một bóng người. Chừng gần bảy giờ tối có những chiếc xe máy chở bàn ghế bày ra trên vỉa hè, cả trên quảng trường… chờ khách. Tám giờ… có vài cậu choai choai ghé vào ngồi, có lẽ họ mua một điếu thuốc hay một chén nước… Vắng lắm, nhiều ghế trống, hầu hết là để không, chỉ có cô chủ ngồi trông. Vài chiếc xe điện vẫn chạy lòng vòng. Nghĩ bụng: kiếm đồng tiền không dễ.

Vợ chồng Hải từ Vinh chạy xe xuống, cùng nhau vào thăm vợ chồng Hội. Lâu quá rồi nay mới gặp lại. Ơn trời, thấy mọi người còn khỏe, con cái trưởng thành, cửa nhà sung túc. Lại nhắc về QP và những người thân, những tháng năm, những kỷ niệm. Uống rượu với lạc rang, đúng chất, rượu cứ vào mà không chếnh choáng. 
Sáng sau dạo thăm Cửa Lò, phố xá khang trang, khách sạn nhà hàng san sát. Có vẻ như thị xã này còn mở rộng thêm nữa. Thực lòng tôi muốn tìm một nét gì đặc trưng ở đây, mà không thấy. Một bãi biển đẹp, thoáng đãng, cần thêm một chút gì đấy nữa, vi lượng thôi cũng được, nhưng là đặc sản Cửa Lò?
       Chiều ngược lên phía tây. Qua Quán hành gọi điện cho anh Kỷ nhưng máy tạm thời bị khóa. Chắc là anh chị đã ra Hà nội với con trai. Ngược nữa, lên Nghi lâm thăm Hoài. Hoài nghỉ hưu rồi, ba mươi năm xa nhau còn gì. Hưu là đúng, là thượng sách, Hoài cũng nhận ra như vậy. Hoài có tới ba gái một trai, giỏi thế, gan, liều thế. Mới hay hắn cũng hảo hán lắm. Gặp hắn hóa ra vui, nhắc chuyện mọi người, nhớ tới Từ, Tường, Cẩn... nhớ cả các trò QP thuở ấy. Chúc cho vợ chồng Hoài cùng các cháu mọi sự tốt lành.
21h trở ra đường I, kết thúc một chuyến về Nghệ nhoáng nhoàng nhưng gặp được nhiều và cũng gợi nhớ nhiều…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét