Càng về cuối năm càng có cảm giác bất an. Không lý giải được nhưng thấy lo. Cũng không hẳn là lo cho chính mình hay là lo cho riêng ai nhưng cứ lo lo. Chưa năm nào hết thấy chung cư này cháy, lại tiếp chung cư khác cháy. Cái có người ở bị cháy, cái đang xây dở cũng cháy. Rồi vũ trường cháy, nhà xưởng cũng cháy. Đến xe đang chạy giữa đường cũng tự nhiên bốc cháy hết nơi này sang nơi khác, hết loại xe này sang loại xe khác. Lạ nữa là thuốc lá cũng gây cháy nổ.
Có người nói tại điện, có người nói tại xăng, có người bảo tại ga. Không có nơi nào bảo tại con người. Tự điện nó chập chắc. Tự xăng nó cháy chắc, tự ga hay tự thuốc lá nó nổ chắc. Không thể. Chắc chắn phải có bàn tay con người. Nhưng mà là kẻ nào? Thì chưa biết. Có thể có bọn phản động không? Có bọn khủng bố không? Có quân thù địch không? Có mâu thuẩn nội bộ không? Có hận thù cá nhân không? Có cạnh tranh thị trường như thể chiến trường không?
Chưa biết, nhưng mà bất an. Càng không lý giải được thì càng bất an. Đấy là chưa kể cái cái sự yếu kém khi xử lý sự cố, hay cái sự bế tắc khi tìm hiểu nguyên nhân. Ngoài ra còn có những sự bất an khác như thể quăng lưới hay chọc dùi cui để bắt xe máy đang lưu thông, hoặc đánh chết người vì không đội mũ bảo hiểm.
Có những bất an khác đã tồn tại từ lâu như trộm cướp hiếp giết, như ma túy, mại dâm, như hàng giả hàng nhái hàng kém chất lượng, thậm chí hàng độc hại. Có cả bất an trong phòng chống dịch bệnh, bất an ngay trong bệnh viện và ngay cả trong trường học. Bất an với tỷ giá đồng tiền, với giá cả leo thang, với lạm phát. Bất an với ách tắc và tai nạn giao thông. Bất an với cả những thủ tục hành chính ở chốn công quyền.
Đã thế năm nay còn thêm những bất an do Trung quốc gây hấn ngoài biển Đông, do lao động bất hợp pháp của TQ tràn vô quá đông, do khai thác bô xít trên Tây nguyên hay do “kẻ lạ” đang thuê rừng đầu nguồn dọc theo biên giới.
Cũng có cả bất an do những câu phát biểu động trời, hay những lời hươu vượn ở chỗ trên cao, hay “nói vậy mà không phải vậy”…
Quả thực, không thể kể hết những nỗi bất an, nhưng mà lo, lo chung chung, lo mung lung. Lo mà không lý giải được. Không lý giải được, càng lo. Rồi có ai đó đến tận nhà mà bảo đã có người khác lo cho rồi, bác khỏi lo đi. Nghe xong mà không hiểu gì, lại càng lo nữa.
Đang khi như vậy lại thấy cờ lạ “Lục tinh’ xuất hiện trên VTV1 khi TBT Nguyễn Phú Trọng đi TQ. Và mới đây cờ lạ “lục tinh” lại xuất hiện ngay tại phủ chủ tịch nước mình khi PCT TQ Tập Cận Bình sang ta.
Thì trời đất ạ, chẳng còn hiểu ra làm sao nữa.
Vậy nên lo lại càng lo.
25-12-2011
Sắp sang năm mới rồi, từ nay tới tết tôi muốn thôi không nghĩ những chuyện buồn, cũng không viết bài buồn nữa. Cầu cho mọi điều ngày một tốt lành.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét