Chủ Nhật, 28 tháng 8, 2011

"Đã có đảng và nhà nước lo" - đôi điều nghĩ lại


Từ hồi có biểu tình chống Trung quốc gây hấn biển Đông, cụm từ “Đã có đảng và nhà nước lo” được xuất hiện nhiều lần. Tôi cũng được nghe nhiều lần, nhất là hôm bị bắt về CA Mỹ đình, và đêm qua, sáng nay khi CA khu vực và cán bộ địa phương tới thăm nhà. Đêm nay, như đã hẹn, tôi lại đến thăm đáp lễ bác tổ trưởng dân phố. Câu chuyện vẫn xoay quanh vấn đề này, nhưng đã nhẹ nhàng đi rất nhiều bởi sự đồng cảm của những người cùng thế hệ và là những người hàng xóm láng giềng. Bây giờ nghĩ lại, tôi nhận ra rằng:
1. Hầu hết những người đã nói với tôi câu: ”Đã có đảng và nhà nước lo” đều không biết câu ấy xuất phát từ đâu, do ai nói, vào dịp nào, ở đâu. Cũng  không ai biết có văn bản chỉ thị thông tư gì về việc ấy. Càng không có ai ký và đóng dấu ban hành câu nói nổi tiếng này. Nhưng câu nói ấy có sức mạnh. Nó được đưa ra nhằm ngăn chặn mọi người dân lên tiếng về những  băn khoăn lo lắng, bức xúc của mình trước việc Trung quốc gây hấn biển Đông, trước việc lao động thủ công Trung quốc tràn vào Việt nam bất hợp pháp, trước việc Trung quốc tập trận gần biên giới, trước chuyện Trung quốc thuê rừng đầu nguồn .v.v… Và nó cũng được dùng để biện minh cho việc bắt giữ những người biểu tình ôn hòa trong những ngày vừa qua ở Hà nội.
2. Câu nói: “Đã có đảng và nhà nước lo” còn thể hiện rõ thái độ thiếu tôn trọng và không tin tưởng vào quần chúng nhân dân. Chúng ta đã nhiều lần nói về vai trò quần chúng nhân dân trong lịch sử. Chúng ta cũng đã xác quyết chính thể “của dân do dân vì dân”, nhưng câu nói trên đây đã lại phủ định hoàn toàn việc đó. Không những không tin vào dân mà còn nghi ngờ dân, quy chụp võ đoán đối với dân, thậm chí bôi nhọ cả những người trí thức lớn và cả những bậc lão thành cách mạng ủng hộ biểu tình.
3. Đồng ý rằng việc lớn của quốc gia thì người đứng đầu phải chịu trách nhiệm chính. Nhưng như thế không có nghĩa là người dân không có quyền hạn và trách nhiệm gì trước vận mệnh của quốc gia dân tộc. Không có điều khoản nào của hiến pháp bảo rằng dân chúng không được lo nghĩ cho nước cho nhà. Ngược lại, càng đáng lo hơn khi nhà cầm quyền Trung quốc càng ngày càng gia tăng áp lực mà về phía ta vẫn lặng tờ, không phản ứng, không thông tin, không định hướng dư luận. Càng lo hơn khi ta đã mất Hoàng sa, mất một phần Trường sa, mất cả máu xương người Việt mà không công khai lên tiếng phản đối. Càng đáng lo hơn nữa khi những người biểu tình ôn hòa chống Trung quốc gây hấn biển Đông lại bị đàn áp, bắt bớ, bôi nhọ.
4. Ai sẽ chịu trách nhiệm trước nhân dân và trước lịch sử về câu nói nổi tiếng: “Đã có đảng và nhà nước lo”. Đây là một trong những câu nói chủ quan và thiếu trách nhiệm nhất, được truyền từ người này sang người khác, từ cấp này qua cấp khác. Đã có nhiều sai lầm của một thời “Chủ quan nóng vội duy ý chí”, cho đến bây giờ vẫn không thể nói là ai phải chịu trách nhiệm, cũng như chưa một ai công khai nhận trách nhiệm. Vậy thì câu nói giữa trời này ai sẽ chịu đây? Ngoài dân?
5. Câu nói này chắc chắn không phải của đảng, vì đảng không bao giờ phát ngôn không chính danh như vậy. Cũng vì đảng là từ dân mà ra, đảng của nhân dân lao khổ, đảng tin dân, đảng đoàn kết và phát huy sức mạnh toàn dân, đảng không có lợi ích nào khác ngoài lợi ích của nhân dân và của dân tộc. Đảng lãnh đạo, dân thực hiện, chẳng nhẽ trước họa xâm lăng dân ngồi nhìn để đấy đảng lo đảng làm hết thảy.
6. Có chăng một thế lực ngầm đứng ngoài nhà nước, thậm chí đứng trên nhà nước chỉ đạo phát ngôn: "đã có đảng và nhà nước lo" này. Thế lực này không chính danh, không có chữ ký, không có con dấu, không tuân thủ hiến pháp và cũng không theo các công ước quốc tế mà Việt nam đã tham gia. Thế lực này vô hiệu hóa cả tuyên bố của Trung tướng – Giám đốc công an Hà nội về biểu tình ôn hòa biểu thị lòng yêu nước, và chủ trương CA Hà nôi không đàn áp người biểu tình yêu nước. Thế lực này gây hoang mang trong dân chúng và hạ thấp uy tín của nhà nước, của chính thể.
Sau bao nhiêu sự kiện dồn dập của một tuần căng thẳng, cái đầu già nua của tôi chỉ có thể nghĩ ngợi được bấy nhiêu thôi. Mà với bấy nhiêu, chưa đủ lý giải cho mình an lòng, nói chi để cho mình vui vẻ. May sao cũng biết được rằng mình đang tồn tại.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét