Tiếp theo chuyện của Bùi Công Tự và Nguyễn Xuân Diện trên NXDblog ngày 20-9-2011
Chuyện kể: Ở làng Quỳnh đôi Nghệ an có một chiếc giếng cổ. Giếng ở ngoài đồng, xa dân cư nhưng nước rất ngon nên cả làng nhà nào cũng dùng nước giếng ấy. Một hôm có hai chú khách quảy đôi bồ nhỏ đi vào làng, tìm hỏi về giếng nước. Họ nói:
- Theo gia phả tổ tiên của họ để lại thì dưới đáy giếng có một cái chum đựng vàng. Bây giờ nhờ bà con trong làng tát hộ cái giếng, nếu lấy được vàng thì chia đôi.
Bà con ngày ấy còn làm hợp tác, phân công nhau tát cạn giếng. Lúc ấy mới biết thành giếng được xây bằng gạch cho tới tận đáy. Các chú khách nhờ bà con gỡ hết gạch dưới giếng quẳng lên bờ. Cuối cùng thì cũng phát hiện ra cái chum lớn ở dưới đáy nhưng mở ra bên trong chỉ có nước, không thấy vàng bạc đâu cả. Các chú khách bật khóc òa lên: Thế là có kẻ nào biết trước đã lấy hết vàng rồi. Khổ công anh em tôi lặn lội sang đây, cũng khổ công bà con giúp đỡ mà chẳng được kết quả gì. Càng nói họ càng khóc lóc thảm thiết. Bà con thấy vậy cũng chẳng nỡ trách cứ họ điều gì, chỉ biết lẳng lặng ra về. Còn các chú khách cũng biến mất tăm luôn.
Chuyện rồi cũng bẵng đi, cái giếng hỏng rồi thì không còn ai ra gánh nước ở đấy nữa. Phải đến mấy ngày sau, người đi canh đồng về báo: có những viên gạch do dân gỡ ra ném lên bờ đã bị ai đó đập gãy làm đôi. Trong mỗi viên gạch có một cái hốc… Dân làng đã ùa ra đập tiếp những viên gạch còn lại, nhưng trong đó chẳng có gì.
21/9/2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét