Thứ Hai, 19 tháng 9, 2011

Thư gửi ông Nguyễn Phú Trọng - Tổng bí thư (P cuối)

III. Về giai cấp công nhân và nhân dân lao động.
Vì thư đã dài, và để thay đổi không khí, tôi gửi tới ông bài thơ về:

    Những người vô sản nhất

Hàng triệu công nhân trên các đại công trường
Và trong các khu công nghiệp
Rời xa quê hương
Sống không gia đình họ tộc
Không tấc đất cắm dùi
Không nhà ở, không bệnh viện và không trường học
Càng không có tư liệu sản xuất
HỌ LÀ NHỮNG NGƯÒI VÔ SẢN NHẤT
Họ đang bị tư bản nước ngoài bóc lột
Ngay trên tổ quốc mình
Mà không biết kêu ai
Họ không được đình công, không được biểu tình
Không có quyền tự bảo vệ
Họ cũng không có người đại diện
Không có tổ chức công đoàn
Không đoàn thanh niên
Không hội phụ nữ
Không biết họ có không chi bộ?
-  Rằng không!
Vậy có còn không đảng tiền phong của giai cấp công nhân
Đảng của những người vô sản
Vậy có ...

Bài thơ này tôi viết đã lâu, hồi mới rộ lên các khu công nghiệp, tôi chưa đọc ở chỗ nào và ông là người đầu tiên tôi gửi đến. Đây là hình ảnh tập trung nhất về thực trạng người lao động, không chỉ trong các khu công nghiệp, các công trường, mà ở cả nông thôn, thành thị, nơi những người cần lao đang đối mặt với cuộc sống, cuộc mưu sinh khắc nghiệt.
Xin nói thực với ông, đảng chỉ hiện diện đậm đặc nhất ở các cơ quan ban nghành của đảng, ở các cơ quan công quyền, ở chóp bu các công ty, tập đoàn nhà nước…Nói chung ở nơi nào có nhiều quyền lợi và nhiều quyền lực nhất. Còn càng xa quyền lợi và quyền lực thì mật độ đảng càng giảm, có nơi như những chi bộ hưu trí chúng tôi, số đảng viên không ít, nhưng có cũng như không, chẳng nói được đến đâu, chẳng quyết được việc gì, chỉ còn biết cố sao cho khỏi biến chất đã là may lắm. Còn nhiều nơi khác khó khăn gian khổ thì còn biết nói gì hơn. Ở đấy dân tự lo, tự bươn chải, ơn trời là họ đã tự vượt qua được để tồn tại, dù không ít những khi bị nhũng nhiễu bởi chính những “đầy tớ” ở trong các cơ quan “hành là chính” của mình.

         Kính thưa Tổng bí thư. Đảng của chúng ta và bản thân ông còn có nhiều điều phải quan tâm khác nữa. Thư này tôi xin tạm dừng ở đây. Tôi thành thực cảm ơn ông đã đọc những dòng này. Và tôi tin là đến đây, vào lúc này ông đang đồng cảm với tôi. Với lòng tin như thế, tôi xin được gọi ông là đồng chí. Kính chúc đồng chí Tổng bí thư sức khỏe.
                                                 Kính thư
                                          Võ Quang Luân
                                                          28-7-2011.

*****

Thư này dưới dạng viết tay 10 trang A4 tôi đã gửi tới Tổng bí thư qua văn phòng trung ương đảng: số 1 Hùng Vương, quận Ba đình, Hà nội, ngày 4-8-2011, theo dấu bưu điện. Sau hơn một tháng chờ đợi hồi âm, chỉ hồi âm của văn phòng thôi cũng được, mà không có, thì tôi tin như người xưa thường nói: “nhất ì...”, chắc là Tổng bí thư không có điều chi phản đối. Vậy nên tôi mới lên trang nhật ký này.
8-9-2011


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét