Người ta cử sẵn, mình chỉ còn việc bầu, tưởng là đơn giản, hóa ra không dễ. Đến điểm bầu cử, người ta phải chen nhau để được đọc tóm tắt trích ngang hồ sơ ứng cử viên. Tôi muốn đọc cho kỹ cũng không được. Có người còn gắt: Muốn đọc kỹ sao mấy bữa trước không đến. Đành thôi, lùi ra.
Bầu một lúc cả bốn cấp, hơn hai chục đại biểu, nhớ sao hết. Định đánh dấu cho nhớ người này người kia, lại hóa ra không có bút. Ban bầu cử cũng không có. Nhìn quanh có vài người nhớ đem theo, nhưng họ cũng đang dùng, mà còn phải dùng lâu lâu. Họ dùng xong thì họ cũng phải về, cho mình mượn lâu lâu họ chờ sao được. Thôi đành quay về nhà lấy cái bút rồi quay ra lại.
Đến cuộc chọn mới khó. Biết chọn ai bây giờ. Rất muốn sáng suốt lựa chọn, nhưng thông tin ít quá. Biết là ít nhưng nào có chen mà đọc cho được đến nơi đến chốn. Đang lúng túng thì có người gợi ý: Ông có thấy người ta không xếp theo thứ tự ABC không. Cũng không theo già tới trẻ, hay ngược lại, trẻ tới già. Cũng không phải nữ tới nam, hay nam tới nữ. Thế mà vẫn đánh số thứ tự thì rõ là có ý đồ. Hay là lấy trên xuống, đếm đủ thì gạch những cái tên còn lại. Hay là lấy dưới lên?.
Tôi loay hoay cả tiếng. Hay là thế này: Có hai nữ thì xóa một, có hai anh ngoài đảng, xóa một. Nhưng xóa ai trong hai? Vẫn khó. Hay là tiến sĩ thì để lại, xóa anh nào bằng cấp yếu hơn. Nhưng lại nghe nói có tiến sĩ dởm ở ngay trong danh sách ứng viên. Dởm thì xóa, kể cả tiến sĩ!
Nhà tôi gắt nhặng lên: Người ta vừa đến đã bầu xong, nhoáng một cái là về, sao ông cứ so đo?
- Bà chịu khó chờ tôi một tí, xong ngay đây.
Đến lượt bỏ phiếu, đang lo không biết phiếu nào bỏ vô hòm nào, thì may quá, cán bộ hướng dẫn tươi cười bảo: Hai bác bỏ tất vào đây, một thùng cho tiện. Cái này thì nhất tổ bầu cử nhà mình, sáng tạo thật. Và đây là nụ cười duy nhất trong cái hội trường này suốt từ sáng tới giờ, giữa ngày hội non sông.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét