Thứ Năm, 2 tháng 12, 2021

RCYT: 01. NHỮNG NGƯỜI TÂM ĐẮC

       Năm ấy động rừng. Có con hổ lớn thường về bản bắt chó, lợn, còn bắt cả trâu bò nữa. Dân làng tìm cách bắn con hổ dữ nhưng mãi mà chưa được. Như người ta nói: nó đã thành tinh. 

      Đêm ấy nó lại về bản bắt trâu.

      Sáng ra hai anh em nhà nọ quyết đi tìm bắn hổ. Họ đều có súng, lắp đạn sẵn. Họ thận trọng đi theo vết hổ kéo trâu, cảnh giác nhìn trước nhìn sau, nhìn trái nhìn phải. Họ đã thấy xác con trâu bị bỏ lại. Thận trong, từng bước, từng bước. Quan sát, từng bước...Rừng sâu lặng ngắt. Không khí đặc quánh trong các bụi rậm. Nắng đọng lại trên các tán lá không rơi xuống đất.

    Bỗng, soạt một cái. Tiếng người thét lên. Người anh quay lại đã thấy em bị hổ vồ. Tức khắc, như một bản năng người anh gương súng lên căng mắt chĩa về phía con hổ. Con hổ chừng như bị thôi miên bởi ánh mắt và nòng súng của người anh. Nó cũng đăm đăm nhìn lại và ôm ghì người em bất động. Nó không dám chạy và cũng không dám cúi xuống để cắn ngưới em. Lúc này thực sự là cuộc đối đầu giữa tình cảm, ý chí và sức mạnh của con người với sức mạnh hoang dã của thú dữ. Ai sẽ thắng để khẳng định sự tồn tại của mình?

     Giữa lúc ấy thì người em trở lại tỉnh táo nhanh hơn cả. Em nói: - Anh hãy bắn đi!

     Súng giương lên, kề vai áp má, chĩa thẳng. Con hổ càng bị thôi miên. Nó sợ nòng súng và ánh mắt người anh. Chắc là nó còn sợ một sức mạnh gì ghê gớm ẩn sâu trong tiếng nói, mà chỉ loài người mới có, đã giúp cho hai anh em trở thành một khối thống nhất. Nó quay dựng người em lên phía trước làm lá chắn. Nó nấp mình sau đó. Nó ghé mắt sang trái sau đầu người em để nhìn vào nòng súng. Nòng thép đen ngòm sắt lạnh. Nó né tránh, rồi lại ghé mắt sang bên phải.

     Người em nói: - Anh cứ bình tĩnh. Hết sức bình tĩnh. Coi như không có em. Anh phải bắn. Chính giữa đầu nó.

     Người anh nghe rõ hết nhưng không thể bắn. Đầu con hổ ở ngay sau đầu em mình.

    Người em nói: - Anh áp súng vào thân cây.

                             - Ngắm vào giữa đầu em.

    -Em thử né sang trái. Con hổ cũng né sang trái.

    - Thử né sang phải. Con hổ cũng né sang phải.

    - Anh phải bắn thôi. Chính giữa đầu nó. Một phát. Chỉ một phát. Em sẽ cúi đầu xuống, gập cả người xuống nữa. Anh bắn!

   Nòng súng chĩa thẳng, viên đạn nằm chờ. Người em thấy rõ hướng súng rất chuẩn, vào đúng đầu mình, vào cái đầu sau đầu mình.

    Nòng súng im phắc, không nhúc nhích. Hai anh em tránh nhìn vào mắt nhau dù họ vẫn thấy nhau. Một phút bất động. Bỗng người em choài người ra, gập đầu xuống. Con hổ không kịp hiểu. Súng nổ. Đúng! Cùng lúc ấy súng đã nổ. Tiếng súng rất đanh, rất gần và chính xác lạ kì.

     Con hổ nhảy dựng về phía tiếng súng. Nó dùng người em làm điểm tựa cho bước nhảy cuối cùng. Nó đổ xuống giãy dụa. Viên đạn xuyên thẳng giữa đầu.

      Người anh sau một giây bất định đã rời gốc cây, đến bên em, cúi xuống đỡ em lên lưng. Người em có bị thương vì hổ nhưng vẫn còn sống. Sống là chiến thắng. Là khẳng định sức mạnh của những người như hai mà một, như muôn vàn mà một.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét