Thứ Năm, 9 tháng 12, 2021

RCYT: 21. GIỮA HOANG VU

        Một lần, giữa hoang vu tôi nghe tiếng giảng bài. Sao? lại vẫn công thức ấy, những phương trình bậc hai? Ai? như tôi mà không phải là tôi đang giảng về điều ấy ở nơi này?

         Tâm trạng của tôi lúc ấy chẳng khác gì hồi bắt gặp tiếng hót của chú chim chào mào bay xéo qua trên đoàn tàu đang lao đi giữa đồng bằng bắc bộ. Tôi như thể gặp lại một mảnh nhỏ của chính mình mà vào một lúc nào đó không biết nữa đã văng ra, bay xa trong vô biên hoang sơ, bây giờ mới quay về . Một mảnh nhỏ lích tích, tròn vo nhẹ rơi từng giọt. Tôi muốn bắt giữ mảnh nhỏ ấy của mình nhưng chắc là không thể. Con chào mào đã bay về phía xóm nhỏ có mấy khóm tre lưa thưa. Còn tiếng giảng bài lích tích như con chim nhỏ, không hiểu sao có lúc tôi cứ ngỡ của mình, thì vẫn tiếp tục nhẹ nhàng hành trình bậc hai tít tắp. Tất cả đều lướt qua không để ý gì đến tôi, còn tôi thì nhớ.

    Hay là..., có lẽ thế này đúng hơn: Chính tôi, chính bản thân tôi mới là mảnh nhỏ của cuộc đời này, không biết từ lúc nào đã lạc xa vào cõi dung tục mịt mù nào, nay mới tìm được lối quay về.

1985

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét