Thứ Ba, 28 tháng 12, 2021

RCYT: 25. DẤU HIỆU MÙA XUÂN

       Mùa xuân đã đến từ lúc nào ư? Thật khó nói, phải không.
       Có thể rằng từ giữa mùa đông, vào một ngày nào, buổi sáng trời đầy mây lành lạnh, nhưng hy vọng sẽ có nắng đẹp. Sau đó vài hôm thì có mưa nhẹ và trời trở ấm dần. Trên nhánh đào khẳng khiu đen xạm bỗng nhú ra một nụ hoa. Nụ hoa ấy lớn nhanh rồi hé nở dần trong mưa ấm. Dẫu rồi gió lạnh lại về, trời hanh heo làm các cánh hoa sớm rụng, nhưng vào lúc ấy- cái lúc hoa đào hé nở những cánh đầu tiên- tôi cũng như cây đào đã ngỡ: Xuân sang.
      Qua tiết đại hàn mấy hôm trời bỗng trở nên ấm áp. Nhiệt độ tăng dần và độ ẩm cũng tăng theo. Cây đa chỗ tôi ngồi có những quả chín bói đầu tiên. Đàn sáo từ đâu bay về, chúc mào cũng bay về. Có vẻ như với đàn sáo thì không chỉ là để kiếm ăn mà còn là để gặp nhau và cùng hót vang lên. Giai điệu bài hát này loài sáo đã bỏ quên từ lâu lắm, hồi có đợt gió mùa đông bắc đầu tiên. Hôm nay chúng lại hót lên say sưa, vừa hót vừa đuổi nhau, nhảy từ cành này qua cành khác; cho đến lúc cùng bay vút lên, chúng vẫn hót say sưa và vẫn đảo cánh đuổi nhau. Vào lúc ấy, đàn sáo và tôi đều nghĩ:- Xuân sang.
     Đến tiết lập xuân hoa đào nở rộ. Hoa mận còn rộ hoa sớm hơn nữa. Tất cả đều bừng lên, rực rỡ, tràn đầy. Dẫu không xem lịch, mọi người đều nói: - Xuân sang.
       Vào những ngày đầu xuân ta ngắm đất trời cây cỏ. Trời có ấm hơn lên tí chút, mưa nhẹ bay, đàn én chao liệng trên không, cây lúa chiêm bén rễ, ấy là dấu hiệu thuận trời. Mọi người đi thăm nhau, chúc nhau mọi sự tốt lành và ai cũng nói:- Năm nay- Mùa xuân...
     Sau đó là công việc thường ngày làm tôi xao nhãng với xuân. Nhưng một mầm non thoáng gặp trên cây đa mình trồng, hay lộc cây mỡ trắng ngà, hay hương hoa bưởi ngan ngát, tất cả cùng lại nhắc: - Mùa Xuân.
      Con chim kiếm ăn theo đàn nhưng đã bay lẻ theo đôi. Chúng ríu rít bên nhau đến mức quên cả tôi. Nhưng đấy là cái cách chúng muốn nói: - Mùa Xuân. 
      Cho mãi sang tháng hai, một chiều muộn, tôi đi dưới ánh trăng, nghe mùi hoa xoan hăng hắc, gợi màu tim tím, và cũng gợi rằng: - Xuân.
     Tháng ba tu hú gọi hè, nhưng khi tôi vào rừng, đi trong bóng râm mát rượi, hoa dẻ bên đường đang tỏa ngát hương. Tôi dừng lại hít thở hương dẻ lâng lâng ngây ngấy; Ô kìa có phải thế không, những bông hoa dẻ đơn lẻ kín đáo và mộc mạc như vẫn còn muốn nói cùng tôi: - Đừng vội- Đang Xuân.
       Từ đây cái oi ả ngày hè làm tôi không còn nghĩ đến xuân. Rồi một chiều nóng bức nhắc tôi nhớ tới dòng Nâm Giai trong xanh. Tôi đi ra sông, lúa đồng đang ngậm sữa, gió khẽ thổi mơn man, trong một giây lơ đãng, tôi đã ngỡ đang Xuân ....
1985

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét