Cuối tuần.
Lật qua mấy trang blog quen quen thấy một nét chung là chơi chơi. Chơi như ai chơi cờ, chơi bóng, chơi như ai chơi cây, chơi đá, chơi lũa…Nói chung là chơi cái đẹp, hay gọn hơn là chơi đẹp. Chơi cho mình đẹp, người đẹp, đời đẹp. Chơi cho đời trôi trong cái đẹp. Sao không?.
Giá như ai ai cùng chơi chơi vậy cả thì đời đẹp lên biết mấy. Đời là cuộc chơi dài. Nhẹ thì chơi cùng viên phấn, quản bút. Nặng thì chơi với cưa với đục. Miễn rằng vui thì đã là chơi. Một khii đã là chơi thì được mất riêng mình, rồi cũng chẳng để làm gì, chẳng mang đi được. Chỉ còn cái đẹp ở lại với đời, để lại lòng người, để chơi muôn sau.
Đã đi qua cuộc đời này, hãy chơi cho đẹp một lần, rồi thôi, không trở lại.
18/6/2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét