Anh bạn thương mình ở trong lều cỏ, gửi cho chai rượu Ngọc linh, chế từ sâm quý. Mình bảo: Hôm nào cậu rỗi, tới, anh em mình nhâm nhi.
- Rượu ấy không uống được nhiều, mỗi tối anh làm một ly, bồi bổ sức khỏe.
- Một mình, tớ không uống được.
- Rượu bổ mà anh.
- Biết rồi, bổ cũng vậy. Một mình, không uống được.
Con cái chúng nó bảo: Ai cũng như ba thì người ta sản xuất ra bán cho ai, hàng hóa ế ẩm hết.
Con cái không dám nói hết lời, chứ cái đà này mà nói cho cùng, không khéo mình còn mang tội kìm hãm sức sản xuất, tạo ra thất nghiệp, đói khổ và bao nhiêu tội khác.
Thôi thì, tốt nhất là: Nép sang bên đường , mình về lều cỏ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét